Sunday, February 28, 2010

Tiếng kêu tình nghĩa .

Ngày ra đi đã lắm người nhắc nhở
Qua bên nớ phải nói tiếng lương tri
Tám năm rồi tôi chẵng nói được gì
Không biết đâu để gởi niềm tâm sự .

Mở trang net. Nhìn bức hình mộ chí
Lá cờ Vàng ôm giấc ngũ ngàn năm
Chiến sỹ Tự do, Tỗ quốc vinh danh
Cuộc chiến đấu anh là người thắng trước.

Anh an nghĩ giữa hương hồn đất nước
Bao đồng đội bỏ Tổ Quốc ra đi
Hoài bảo lớn đã làm được điêù gì
Chĩ tiếng sáo Trương Chi thỗi thuỡ nọ .

Tôi là người mới rời xa bên nớ
Nhũ với lòng cất tiếng gọi lương tri
Nguyễn Tri Phương là Bệnh viện Quân Y
Của đất Huế trong thời kỳ chinh chiến .

Sau bờ thành là Nghĩa trang của lính
Giặc đã đào, đập nát đá khắc tên
Tấm thẻ bài, nón sắt bể, còn nguyên
Giặc đem đổ trắng phêu miền đất núi .

Ba năm rồi đã một lần tôi nói
Viết, đăng hình, trên báo nhớ Mậu Thân
Lại lần nầy tôi gởi tiếng lương tâm
Đễ tưỡng niệm rừng phơi xương đồng đội .

Thưa các anh những gì tôi đang nói
Người chết rồi họ cũng chẵng cần chi
Nhưng chúng ta theo tiếng gọi lương tri
Anh nghĩ gì trước rừng xương đồng đội ?
Ngôn Nguyễn Đ.72 .

2 comments:

  1. Nghĩa trang Quân Đội nầy , nằm sau đồn Mang Cá , trên đường Tang Bạt Hỗ cũ , lúc trước mình chĩ đi ngang qua , sau nầy chúng nó đào lên , xuong cốt bia mộ lên đỗ trên núi Thiên Thai , lẫn lộn bia đá và xương giữa 4 khu đồi sim và me rừng , Có một khu , ai đó có lập một bàn thờ , có ghi các chiến sy VNCH .
    Mình thấy quá tội nghiệp , nhưng không biết phải làm sao

    ReplyDelete
  2. MÌnh chợt nhớ lại nghĩa trang Quân đội Nguyễn Tri Phương Huế , Đã một lần mình có gỡi bài viết và hình lên tờ tập san( 40 Mậu Thân) , Mình muốn nhắc những chiến sỹ gốc Huế quay nhìn về nghĩa trang đau thương đó, nhưng thấy họ chĩ làm những gì mang lại lợi ích cá nhân và tiếng tăm . Xin gỡi bạn tiếng kêu trong sa mạc .

    ReplyDelete